"Nếu anh coi trọng đồng tiền hơn sản phẩm của mình thì
nó sẽ tiêu diệt sản phẩm của anh và phá hủy nền tảng các dịch vụ", Henry
Ford - Người sáng lập Tập đoàn Ôtô Ford chia sẻ.
Henry Ford sinh ra trong một gia đình nông dân khá giả tại thị trấn
nhỏ thuộc bang Michigan, Mỹ. Ngay từ khi còn nhỏ, ông đã say mê máy
móc. Henry Ford thích tháo lắp mọi thứ trong xưởng của cha hơn là làm
việc lặt vặt trong trang trại. Năm 13 tuổi, lần đầu tiên trong đời ông
nhìn thấy một "cái máy tự đi" - máy đập lúa chạy bằng hơi nước.
Năm 1879, ông rời nhà đến thị trấn Detroit gần đó để
học việc. 8 năm sau, ông tự tác ra kiếm sống bằng nghề nông và mở một
xưởng cưa. Năm 1891, Ford trở thành kỹ sư của công ty Điện chiếu sáng
Edison. Sau khi được thăng chức
kỹ sư trưởng năm 1893, ông đã có đủ thời gian và tiền bạc để đầu tư cho
những thí nghiệm cá nhân về động cơ đốt trong. Năm 1896, những thử
nghiệm này đã đạt đến đỉnh cao với việc ông chế tạo hoàn chỉnh một chiếc
xe mà ông đặt tên là Quadricycle - chiếc xe đông đã lái thử vào ngày
4/6/1896. Ngày 11/6/1903, Henry Ford cùng 11 nhà đầu tư và 28.000 đôla
tiền vốn lập nên tập đoàn Ôtô Ford.
"Những điều tôi đã khám phá về kinh doanh từ thành
công đến thất bại trong sự nghiệp của mình nhiều năm qua, vẫn không làm
thay đổi quan điểm ban đầu của tôi, đó là: Nếu anh coi trọng đồng tiền
hơn sản phẩm của mình thì nó sẽ tiêu diệt sản phẩm của anh và phá hủy
nền tảng các dịch vụ", ông nói.
"Từ khi thiết kế chiếc ôtô đầu tiên đến khi thành lập
công ty Ford của tôi bây giờ, tôi đã chế tạo tất cả khoảng hai mươi lăm
chiếc ôtô. Ngành ôtô lúc này đã chuyển từ thời kỳ sơ khai là khi người
ta chỉ cần nó có thể chạy là đủ, cho đến thời kỳ người ta đòi hỏi về tốc
độ.
Đặc tính đáng ngạc nhiên nhất của hoạt động kinh doanh
lúc đó là người ta chỉ tập trung vào vấn đề tài chính là chủ yếu, còn
vấn đề dịch vụ xã hội chỉ là phụ. Tôi thấy dường như quy luật tự nhiên
đang bị đảo lộn - đó là quy luật mà đồng tiền là kết quả của công việc
và bạn chỉ nhận được khi đã hoàn thành công việc. Cũng đáng ngạc nhiên
không kém là dường như không ai quan tâm nhiều đến việc làm sao để sản
xuất tốt hơn mà chỉ cần đảm bảo làm gì cũng phải có lợi nhuận và kiếm
được tiền. Nói cách khác, sản phẩm làm ra rõ ràng chẳng quan tâm mấy đến
mục đích phục vụ công chúng mà chỉ cần làm sao có thể kiếm được nhiều
tiền và không ai cần biết đã làm khách hàng vừa lòng chưa. Chỉ cần bán
được hàng là đủ. Người ta không lo rằng những khách hàng không vừa ý sẽ
mất lòng tin vào sản phẩm của mình mà chỉ thấy điều đó thật phiền toái,
hay thậm chí nhờ vậy họ lại có thể kiếm thêm tiền từ các việc sửa chữa,
chỉnh sửa - những việc mà lẽ ra họ đã phải làm ngay từ đầu.
Chẳng hạn trong lĩnh vực kinh doanh ôtô, khi đã bán
hàng được rồi thì người ta không quan tâm đến khách hàng của mình nữa.
Xe chạy hết bao nhiêu xăng, dịch vụ có tốt không, có khả năng bị hỏng và
phải thay thế một số bộ phận không, tất cả các vấn đề đó phụ thuộc vào
sự may mắn của chủ nhân chiếc xe. Việc kinh doanh của họ sẽ trở nên tốt
đẹp nếu họ có thể bán được các linh kiện với giá cao như họ dự tính, bởi
vì khi đã mua ôtô thì chắc chắn người ta phải, hay thậm chí tự nguyện
mua các loại linh kiện. Trên quan điểm sản xuất, kinh doanh ôtô không
thể dựa trên nguyên tắc trung thực cũng như nguyên tắc khoa học, tuy
nhiên, nó cũng không xấu xa hơn các ngành kinh doanh khác".
"Quan điểm của tôi lúc đó và ngay cả bây giờ là nếu
bạn sản xuất ra sản phẩm có chất lượng cao với giá cả phù hợp thì chắc
chắn bạn sẽ nhận được lợi nhuận lớn. Hơn nữa, khi bắt đầu bạn chỉ nên
kinh doanh nhỏ, rồi tự nó sẽ phát triển dần và mang lại lợi nhuận lớn.
Nếu bạn không thu được lợi nhuận có nghĩa là bạn đang lãng phí thời gian
và không có khả năng kinh doanh. Tôi chưa bao giờ thay đổi quan điểm
này nhưng tôi đã nhận ra rằng, thực hiện điều đó trong lĩnh vực kinh
doanh như hiện nay sẽ khó lòng có thể phát triển nhanh được. Kế hoạch mà
tôi tâm đắc nhất khi đó là bắt đầu với việc đầu tư tư bản, sau đó sẽ
bán tất cả số cổ phiếu và trái phiếu cần thiết khi cơ hội tới. Với số
tiền thu được, tôi sẽ bước vào lĩnh vực kinh doanh. Kinh doanh tốt không
chỉ là sản xuất ra sản phẩm có chất lượng cao và thu được lợi nhuận hợp
lý mà kinh doanh tốt phải mang lại cơ hội có thể đầu tư cổ phiếu và
trái phiếu với mức giá cao. Vấn đề quan tâm ở đây là cổ phiếu và trái
phiếu chứ không phải sản phẩm".
Nếu
anh chỉ nghĩ đến đồng tiền trước mắt mà không quan tâm đến sản phẩm của
mình thì anh sẽ luôn sợ bị thất bại và nỗi sợ hãi đó sẽ cản trở việc
kinh doanh. Nó khiến anh sợ hãi cạnh tranh, không dám
thay đổi cách thức kinh doanh và không dám làm gì để thay đổi tình huống
của mình. Thành công sẽ đến với những người luôn nghĩ đến mục đích phục
vụ công chúng trước và luôn làm việc theo phương pháp hiệu quả nhất.
Ford nói: "Các nhà kinh doanh tin rằng họ có thể làm
được mọi việc nếu chịu đầu tư. Nếu lần đầu chưa thành công thì có thể
tái đầu tư. Quá trình tái đầu tư chỉ đơn thuần là trò chơi thế chỗ đồng
tiền may mắn vào đồng tiền rủi ro ở lần đầu tư đầu tiên. Trong nhiều
trường hợp, tái đầu tư phát sinh do quản lý chưa tốt và kết quả mang lại
chỉ giúp các ông chủ nghèo kéo dài tình trạng thê thảm thêm một thời
gian mà thôi. Nói cách khác, tái đầu tư chỉ giúp ngày doanh nghiệp bị
phá sản đến chậm hơn. Còn với những người đầu cơ tài chính, tái đầu tư
chính là một kế sách
tạm thời. Đồng tiền sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu không được đầu tư vào
một lĩnh vực cụ thể, nhưng nếu không kinh doanh hiệu quả thì ta cũng
không thể có lợi nhuận. Bởi vậy, các nhà kinh doanh đầu cơ tự cho rằng
mình đang đầu tư tiền đúng chỗ, nhưng thực ra không phải vậy, họ đang
lãng phí tiền.
Tôi xác định rõ ràng rằng sẽ không bao giờ làm trong
một công ty coi trọng đồng tiền hơn sản phẩm, hay các công ty thuộc sở
hữu của các giám đốc ngân hàng hoặc các thương gia. Và hơn nữa nếu không
có cách nào để tiến hành việc kinh doanh nhằm phục vụ nhu cầu của khách
hàng thì tôi cũng sẽ không kinh doanh. Đối với tôi, nền tảng duy nhất
của kinh doanh chân chính là để phục vụ công chúng.
Khi đã bán được hàng thì mối quan hệ giữa nhà sản xuất
và khách hàng vẫn chưa kết thúc. Ngược lại, đó mới chỉ là bắt đầu mối
quan hệ này mà thôi. Trong lĩnh vực kinh doanh ô tô, khi ta bán được
hàng thì đó mới là giai đoạn giới thiệu sản phẩm. Nếu sản phẩm của ta
không mang lại dịch vụ tốt cho khách hàng thì tốt nhất là ta không nên
giới thiệu sản phẩm, nếu không, những quảng cáo tồi đó sẽ làm khách hàng
thất vọng. Nếu một thương gia chỉ thu được tiền từ những gì anh ta bán
thì anh ta sẽ chẳng có hy vọng được khách hàng thưởng tiền hoa hồng.
Theo quan điểm này, về sau chúng tôi đã tạo ra sự cạnh
tranh khốc liệt khi kinh doanh ôtô Ford. Giá cả và chất lượng của loại
xe này đã tạo ra một thị trường, thậm chí là một thị trường lớn. Chúng
tôi đã làm được điều đó. Khách hàng mua ô tô
của chúng tôi sẽ tiếp tục được phục vụ chu đáo. Do vậy, nếu nó bị hỏng
bất kỳ bộ phận gì, chúng tôi sẽ có trách nhiệm sửa chữa ngay cho họ.
Tôi biết trên thị trường đã xuất hiện thêm nhiều hình
thức kinh doanh mới nhưng đó chỉ là những cái tên trên danh nghĩa bởi
thực ra các hình thức vẫn được tiến hành như cũ.
Và tôi nhận ra rằng, trong cái ảo tưởng cuộc sống là
một trận đánh mà trong đó ta rất dễ bị thua nếu đi sai một nước cờ, thì
con người thường thích làm việc theo thói quen. Mọi người thường sa đà
vào các thói quen của mình. Điều này có thể giải thích tại sao ngay cả
khi người ta đưa ra các phương pháp mới nhằm giảm bớt các thao tác và
mệt mỏi trong sản xuất cho công nhân thì chính những người công nhân ấy
lại phản đối gay gắt. Mặc dù người ta nghi ngờ rằng đó chỉ là một trò
chơi thử thay đổi mình nhưng điều làm họ khó chịu nhất là nó tác động
đến thói quen đã ăn sâu vào họ và khó lòng thay đổi được.
Các nhà kinh doanh thường sa sút trong làm ăn vì họ
luôn áp dụng phương thức cũ mà không chịu đổi mới. Bởi họ là những người
không hiểu rằng ngày hôm qua đã là quá khứ và sáng hôm sau, họ thức dậy
vẫn mang tư tưởng từ năm ngoái. Như thế, chúng ta gần như có một công
thức là: cuối cùng khi một người đã tìm ra phương pháp cho mình thì anh
ta nên tự xem lại bản thân để biết trí óc của mình có làm việc tích cực
không. Sẽ là mối nguy hiểm khôn lường nếu anh ta là người luôn dập khuôn
máy móc bởi vì sớm muộn anh ta sẽ bị văng ra khỏi vòng xoáy của cuộc
sống.
Thế lực của đồng tiền đã khiến người ta luôn chịu áp
lực rằng đã đầu tư là phải có lợi nhuận, do vậy họ không mấy quan tâm
đến công việc và chính những dịch vụ của họ đã nói lên điều này. Đó là
nguyên nhân sâu xa của mọi vấn đề. Nó giải thích tại sao lương của công
nhân lại thấp, bởi vì công việc không được tiến hành theo đúng hướng thì
làm sao lương có thể cao được. Và nếu người ta không chú tâm vào công
việc thì làm sao có thể đạt hiệu quả cao trong công việc. Đa số mọi
người không muốn phải gò bó trong công việc của mình vì như thế, họ
không được tự do làm những việc mình muốn".
"Tôi nhận ra rằng cạnh tranh được coi như một mối đe
dọa trong đó người lãnh đạo thông minh sẽ đánh bại đối thủ bằng cách tạo
nên thế độc quyền với những phương pháp riêng của mình. Trong thời gian
chiêm nghiệm cuộc sống và công việc kinh doanh, tôi chẳng có một phút
thảnh thơi. Tôi có rất nhiều thời gian cho công việc vì chẳng bao giờ
tôi rời công việc của mình ra. Một người luôn bận bịu với công việc và
có nhiều vấn đề để suy nghĩ sẽ thành công. Một người luôn làm việc,
chẳng bao giờ rời công việc của mình ra, người mà luôn có tư tưởng tiến
thân cuối cùng sẽ thành công. Nhưng liệu rằng anh ta có hạnh phúc hơn
một người chỉ làm hành chính, trong cuộc sống vật chất và tinh thần hay
không là điều tôi không thể đoán trước được bởi vì tôi không biết".
(Trích cuốn "Henry Ford - Cuộc đời và sự nghiệp của tôi")

0 Response to "Triết lý kinh doanh của ông chủ hãng xe hơi Ford"
Post a Comment